TRUNG TÂM QUYỀN TÁC GIẢ VIỆT NAM

Chùm thơ: Hoa Sưa, Tiếng đờn đêm, Quán Cóc vỉa hè - tác giả Hồ Phong Tư

Cập nhật: 11/12/2020 | 3:51:32 PM

Chùm thơ: Hoa Sưa, Tiếng đờn đêm, Quán Cóc vỉa hè

VCOP xin trân trọng giới thiệu chùm thơ của tác giả Hồ Phong Tư (NS: 1950). Tiến sỹ luật, nguyên Vụ trưởng Vụ pháp luật - Văn phòng Chủ tịch nước.

Tranh của họa sĩ Trần Nhương tặng Tết 2019.
(Cám ơn Họa sĩ- nhà thơ đã vẽ và tặng bức tranh có tứ của bài thơ HOA SƯA một kỉ niệm không phai về Hà Nội)

HOA SƯA

Thoáng như nỗi nghi ngờ
Hoa bừng lên góc phố
Con đường xanh rêu cổ
Chìm vào sương khói mờ...

Hoa sưa, kìa Hoa Sưa
Trong gió xuân nhè nhẹ
Bao người qua như thế
Sao đậu vào tóc em ?

Cái màu hoa thật quen
Cái màu hoa thật lạ
Xao xuyến trong cành lá
Trắng một màu trắng trong !

Như buổi đầu đợi trông
Thương bờ môi bỡ ngỡ
Câu thơ chiều gió trở
Nước mắt ngày Em xa...

Đường cũ mình anh qua
Xuân đã về mấy độ
Hà Nội âm thầm Phố
Hoa rơi mờ ngõ xưa ..

2019

 

 

SỰ RA ĐỜI CỦA MỘT BÀI THƠ

Tháng 8 lại về với bao kỉ niệm buồn thương.
Tháng này năm 1999 tôi có dịp vào công tác ở Cà Mau. Đêm, Rãnh rỗi. Tôi đi bát phố để hiểu hơn về vùng đất cuối trời.
Khuya. Tôi ghé vào một quán tranh ven đường. Đón tôi là bà chủ quán béo bệu và ngái ngủ . Khi tôi gọi bia , bà bảo với cái giọng rất nặng : Quán đây chỉ có rượu thôi ! Ừ thì rượu, thử nhấp xem sao (Tôi gần như ít khi uống rượu) Bà chủ quán lôi ra một chai xị đế và mấy con khô cá đặt lên bàn rồi lui về chỗ cũ của mình.
Tôi rót rượu ra li đưa lên miệng, khà, khó uống quá vừa cay vừa đắng !
Có tiếng lục cục trong góc quán tối, rồi tôi thấy một co gái nhỏ với tay lấy cây đờn nhị ở gầm bàn lên.
Quán vắng, có lẽ thấy tôi vào nên cô bé đờn dạo đón khách.
Tiếng cây đờn nỉ non, nỉ non... rồi cô bé cất giọng hát ,Tiếng hát non nớt và thật buồn.
Đêm thăm thẳm trong ánh sáng điện yếu ớt nhập nhòe. Tiếng đờn và tiếng hát cừ nhòa đi, run rẩy...
Tôi đứng dậy gọi bà chủ quán ra thanh toán rồi đến bên em gửi em tiền hát dao. Em xoa xoa tay trên mấy tờ tiền rồi trả lại cho tôi mấy tờ: Sao nhiều quá ạ ? Lúc ấy tôi mới biết em bị mù.
Bà chủ quán khẽ khẽ giọng: thôi chú đã cho thì cầm lấy đi con, cho chú vui !
Đêm ấy tôi không sao ngủ được, gần sáng, viết vào nhật kí công vụ bài thơ này. Cho đến nay tôi không biết tên em, không biết hoàn cảnh gia đình em. Và liệu biết rồi tôi có làm được điều gì cho em không ?
Đó là tháng 8 năm 1999, Bài thơ tôi dấu kín, mãi đến năm 2009 Khi chuẩn bị in tập thơ VẸT MÒN BẬC ĐÁ tôi mới đưa cho nhà thơ quá cố Lê Đình Cánh xem. Khi đọc xong, ông chép miệng: Nếu ông không làm thơ và không in tập thơ này chắc bài thơ đã mất !
Khi công bố đã nhiều người bình luận Nguyễn Thanh Tuyên, Trần Trụng, Vũ đình Hùng vv Đặc biệt , tôi lưu giữ mãi với lòng trân trọng sâu sắc Bài bình của NHà thơ, bác sĩ, bạn của chúng tôi Nhà thơ quá cố Nguyễn Thanh Tuyên, Hải Phòng, Khi ấy chúng tôi chưa hề biết nhau ...,
Hôm nay nhớ lại kỉ niệm xưa, nhớ đến các anh các chị nhất là những người đã mất, tôi đặng lại bài thơ này như một lời tưởng niệm Chỉ một điều ân hận là trong tất cả các anh các chi ấy Tôi chưa kể với ai về xuất xứ của bài thơ này ...

TIẾNG ĐỜN ĐÊM
Gửi em gái mù đờn dạo

Thì em cứ việc đờn ca
Thì tôi cứ uống như là không em !
Thì đêm cứ mặc là đêm
Thì buồn dẫu chẳng rót thêm đã buồn !

Em cô đơn, Tôi cô đơn
Tựa hơi men, tựa tiếng đờn ...Dìu nhau
Tiếng đờn em gửi về đâu ?
Hơi men tôi nhận đáy sâu tim mình !

(...) Em vô tình, tôi vô tình
Hững hờ đôi bóng lặng thinh chốn này
Thôi ! Đừng đắng nữa rượu cay
Đêm
Buồn...
Như tiếng đờn lay quán nghèo ...

1999- 2009 Ca Mau

 

 

QUÁN CÓC VỈA HÈ

Không ai rủ đi ca phê thì đi uống trà !
Quán cóc vỉa hè góc phố
Cũng nồng ấm, cũng bâng quơ…như thể
Lâng lâng tà áo qua đường …

Tôi gặp ở đây giọng cô bán nước dễ thương
Giọng bác xe ôm như búa đinh dữ dội
Những chuyện đời lạ mà quen đến không tin nổi !
Đắng cay ai dễ dãi bày ?

Chuyện người đàn bà bị giật ví trưa nay
Chuyện ô tô điên chạy trên đường phố
Chuyện bao biệt thư xây nên không có người đến ở
Chuyện ông Bộ trưởng mặt đen vừa mới đi tù

Mấy cụ về hưu đến ghi số đề mái tóc bơ thờ
Đêm qua đề về đúng tin báo mộng !
Cô gái áo hai dây mắt buồn đợi khách
Nước chè nguội ngác nguội ngơ

Có bà cụ thấy tôi có sẵn bút nhờ tôi viết cái đơn thư
Kêu oan về họ thu không đền bù mảnh đất cha ông để lại
Tôi biết viết và gửi cho ai đây , trời hỡi
Tiền công một chén trà buồn !

Không ai gọi đi cà phê thì đi uống trà
Quán cóc vỉa hè góc phố
Tôi về với những phận người lam lũ
Về với những xót xa rất thật một thời

Tôi đã ngồi quá lâu trong căn phòng trên gác xép nhà tôi
Trước Láp tốp viết những điều không thật
Ngày tháng cứ trôi , băn khuăn được, mất
Đắp điếm thơ không nuôi nổi hồn người

Mai Thanh minh rồi
Sáng Tôi sẽ ra nghĩa trang tảo mộ
Dưới cỏ xanh kia bao nhiêu khát vọng đời trai đã thành dang dở ?
Nghe như tiếng thầm thì ai gọi tên tôi

Quán cóc vỉa hè...
.

Quán cóc vỉa hè Hà Nội 2/4/2019

 

Banner Toan trang_Hoi nhap quoc te_VCOP
Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này!
Tin cùng chủ đề